Thứ Ba, 20 tháng 10, 2009

Ác Mộng

NeKo]
Và 1 đêm tôi tỉnh dậy,và tôi thấy tôi ko còn là tôi. Và một đêm tôi tỉnh dậy, và tôi thấy mọi thứ wá xa xôi. Và dường như tôi đã mất đi tất cả.Ko mẹ, ko cha, ko ng thân, ko bạn bè..tất cả đã rời xa tôi. Phía xa xa đàng kia có 1 anh sáng le lói.Phía xa xa đằng kia có đốm sáng trong đêm tối.Và đôi chân tôi cố bước tới..đôi chân tôi ..vẫn cố bước và cố bước…nhưng đi mãi sao vẫn ko đến đc…bước càng nhanh thì anh sáng càng xa…và cuối cùng thì tôi cũng gục ngã…đôi chân tôi ko thể lê bước tiếp..nó đã wá mệt nhoài..dù cho tôi có bước hoài…thì cũng vẫn ko thể tơi được, đến đc nơi của anh sáng xa xa. Tôi cảm thấy wá mệt mỏi, tôi tự hõi tại sao chứ.tại sao mà xung wanh tối chỉ là một màn đêm tối…tôi nói vài câu và rồi hét thật to cũng ko ai đáp lại.ko một ai đáptrả lời nói của tôi , tại sao chứ…?
[Hook]

Trong cơn mơ tôi là ai nhưng sao tôi ko hay bít

Trong cơn mơ sao niềm đau dường như nó đang rên xiết

Và tôi bước, tôi vẫn cố bước hoài, nhưng tại sao vẫn ko tìm đc lối ra (x2)
[at_117]
Vẫn không tìm được lối ra..
Trong bóng đêm tôi bước đi bước đi không còn lý trí.

Trong bóng đêm tôi rét tôi hét tôi thét tôi chui vào góc kẹt.

Có ai không làm ơn làm ơn hãy cứu tôi đi...hãy kéo tôi ra ...hãy xót thương tôi...tôi không muốn cô đơn..không muốn chết trong đây...tôi đang sợ...tôi đang sợ.

Cha mẹ...đừng bỏ rơi con...đừng bỏ con bơ vơ...con đang sợ...con đang sợ...đừng bỏ con đi...con biết con biết..hôm qua con hư con nói dối con có lỗi...con xin lỗi...xin hãy tha lỗi cho con...cha ơi mẹ ơi đừng bỏ rơi con... cha ơi mẹ ơi đừng bỏ rơi con...

Bạn bè...tao biết hôm qua tao không tốt với mày, tao biết tao luôn hay ganh đua với mày, tao biết tao luôn hay hâm doạ đánh mày, nhưng xin mày hãy cứu tao đi, tao biết tao sai rồi..tao đã biết tao có lỗi rồi...mày đừng quay lưng đi mà...tao xin mày đấy.

Em yêu...chỉ còn em mà thôi vì anh biết em yêu anh mà...không bỏ anh đâu ha...anh sẽ không làm em đau khổ, anh sẽ không làm em khóc lóc...như con ngốc yêu anh, luôn chờ đợi, luôn hy sinh tất cả cho anh...em đừng đi mà...anh yêu em...



[NeKo]

Và cơn mơ kia chợt tắt và rồi tôi bỗng tỉnh giấc,cơn ác mộng vừa trôi wa sao tôi cứ tưởng là sự thật.Tôi cứ tưởng mọi thứ xung wanh đều biến mất, nhưng thật may là đó chỉ là 1 cơn ác mộng. cha vẫn đây mẹ vẫn đó và bạn bè vẫn xung quanh tôi.Và dường như ko gian đã ko còn màn đêm tối, ánh mặt trời dần dần lên và ló dạng ngày mới.Màn đêm rồi bình mình đã tới.Xua tan đi cơn ác mộng đêm wa.

[at_117]

1 đêm dài trong cơc ác mộng, tôi hoàn toàn trong tuyệt vọng, và giờ đây khi mở mắt ra tôi thấy yêu đời thiết tha...Mẹ cho giờ đã già...những tháng ngày qua con thật biết hiếu, nhưng mà giờ con đã hiểu, con xin lỗi.

Bạn bè...mình không dám mong bạn bỏ qua xí xoá thất cả..nhưng mong bạn đừng tránh xa, đừng hết huỗi. mình xin lỗi

Em yêu...em đã yêu anh thật là nhiều và cũng khổ vì anh thật là nghiều...anh xin lỗi sau hôm này anh sẽ dc bù đáp

Em yêu

0 nhận xét:

Đăng nhận xét